Này khăn thu ấy của anh trao
Nhận khăn lòng em những ước ao
Khăn sẽ thay anh làm nắng ấm
Ngăn gió đông về lúc hanh hao
Thế rồi từ đó thu lại thu
Người đi bỏ lại những tương tư
Nhớ người khăn không còn ấm nữa
Lời lẽ ân tình cũng thừa dư
Nay mùa thu nữa lại về đây
Nhìn khăn nỗi nhớ cứ vơi đầy
Phương ấy mờ xa hoàng hôn tím
Hơi ấm tan dần theo gió may
Người ở phương nào, người có hay?
Ai đem thơ buộc vào tôi - Tự bao giờ với những lời thẳm sâu - Mỗi câu thơ một nhịp cầu - Nối tình người mãi bền lâu tình người
Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013
Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013
CHO MỘT NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI CŨ
Ước gì ta đừng gặp nhau
Đừng trao nụ cười, đừng trao ánh mắt
Tình sẽ ngủ trong những gì chìm khuất
Cho đêm đêm
giấc ngủ yên lành
Em vừa mới gặp anh
Nào đã biết ngọn nguồn trong đục
Mà lạ thế đêm đêm thao thức
Thăm thẳm buồn đôi mắt chẳng nguôi ngoai
Em đã yêu biển rộng sông dài
Yêu bát ngát rừng đêm, yêu cuộc sống
Yêu đôi mắt thẳm buồn mơ mộng
Yêu tâm hồn người lính một thời xa
Và đã yêu ngọn gió thoảng qua
Cho mát mẻ những trang thơ em viết
Em yêu đời băng tình yêu thuần khiết
Cũng mặn nồng như thể đã yêu anh!
Đừng trao nụ cười, đừng trao ánh mắt
Tình sẽ ngủ trong những gì chìm khuất
Cho đêm đêm
giấc ngủ yên lành
Em vừa mới gặp anh
Nào đã biết ngọn nguồn trong đục
Mà lạ thế đêm đêm thao thức
Thăm thẳm buồn đôi mắt chẳng nguôi ngoai
Em đã yêu biển rộng sông dài
Yêu bát ngát rừng đêm, yêu cuộc sống
Yêu đôi mắt thẳm buồn mơ mộng
Yêu tâm hồn người lính một thời xa
Và đã yêu ngọn gió thoảng qua
Cho mát mẻ những trang thơ em viết
Em yêu đời băng tình yêu thuần khiết
Cũng mặn nồng như thể đã yêu anh!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)