Giữa đông bất chợt một chùm hoa
Hương thơm dìu dịu cứ bay xa
Phải chăng cây bưởi thương người quá
Nên gọi mùa xuân cho riêng ta
Ai đem thơ buộc vào tôi - Tự bao giờ với những lời thẳm sâu - Mỗi câu thơ một nhịp cầu - Nối tình người mãi bền lâu tình người