Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

THÔI ĐÀNH



Thôi đành - người cứ về đi,
Bởi tôi còn có cớ gì nữa đâu
Hai tư năm mới gặp nhau
Chỉ riêng tôi vẫn nặng sâu ân tình
Còn người như thể không tâm
Mắt nhìn vô cảm, tay đưa hững hờ.
Tôi xấu xí? Tôi già nua?
Hay vô duyên quá? nên thừa người ơi!
Thôi đành, người cứ về thôi
Mặc tôi ở lại, với tôi - Một mình! 

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

TÀN THU



           

Thu sắp tàn rồi - đông chớm sang
Gió may nhẹ thổi - nắng hanh vàng
Sương giăng mỏng mảnh - như màu khói
Ai mải ngắm thu - để lỡ làng
Thu hết  - còn đâu khung trời biếc
Cúc nhàu, sen héo - mặt hồ quang 
Làn nước trong xanh thêm lạnh lẽo
Một thoáng mơ hồ - nhớ mênh mang
                    


Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

TỰ SỰ


 
Quan trường cũng khổ lắm ai ơi
Hớn hở, cau có lẫn rạng ngời
Lên voi xuống chó đều đủ cả
Tri kỷ chốn này có mấy người ?


Ba hai năm lẻ đã đủ rồi
Bon chen chi lắm, nghỉ ngơi thôi
Về với điền viên - thăm bè bạn
Vui cùng con cháu, chẳng đơn côi

                 

Một vườn cây trái xanh ngát xanh
Mùa nào thứ ấy quả trĩu cành
Trước sân rực rỡ hoa vài khóm
Khoảng trời mơ mộng khác gì tranh


               


                            

Lương hưu chưa thể sống đủ đầy
Vẫn vui cùng bè bạn đó đây
Hai con giờ đã khôn lớn cả
Mai đền công mẹ nghĩa cao dày