Bất chợt xuân về, bất chợt vui
Giữa đường ta nhặt sợi nắng rơi
Hỏi người xưa cũ nơi xa ấy
Có ngập nắng vàng với hoa tươi?
Có ngập nắng vàng với hoa tươi?
Ai đem thơ buộc vào tôi - Tự bao giờ với những lời thẳm sâu - Mỗi câu thơ một nhịp cầu - Nối tình người mãi bền lâu tình người