Sau cơm mưa trời đất sáng tinh khôi
Chiêm chiếp đâu đây gà con gọi mẹ
Bầy chim đang ríu ran trên cành khế
Hoa tím rụng đầy ngõ nhỏ chiều thu,
Em lại nhớ về một thủa ngu ngơ
Đã yêu đâu, chỉ cồn cào mong nhớ.
Hoa anh trao, em ép vào trang vở
Vở nhàu rồi, hoa vẫn tím tươi nguyên.
Vườn, ngõ hai nhà giờ vẫn kề bên
Anh vẫn đó mà sao xa vời vợi
Nhớ chiều xưa, sau mưa anh đứng đợi
Mong nhớ bồn chồn tím cả chiều thu.
Em, con bướm vàng đậu gốc mù u
Bỏ lại đằng sau lời yêu chưa nói
Anh, trốn chạy bằng tình yêu đến vội
Để giờ đây dang dở cả đôi đường