Thôi đành - người cứ về đi,
Bởi tôi còn có cớ gì nữa đâu
Hai tư năm mới gặp nhau
Chỉ riêng tôi vẫn nặng sâu ân tình
Còn người như thể không tâm
Mắt nhìn vô cảm, tay đưa hững hờ.
Tôi xấu xí? Tôi già nua?
Hay vô duyên quá? nên thừa người ơi!
Thôi đành, người cứ về thôi
Mặc tôi ở lại, với tôi - Một mình!