Có thể nào xa nhau
Khi lời yêu chưa kịp nói
Phía cuối đường chiếc lá vàng rơi vội
Em nhìn theo dáng anh khuất xa rồi
Mỗi trang thơ ghi nhớ một trang đời
Thủa khờ dại bài thơ tình dang dở
Tiếc một thời tình yêu trao nhầm chỗ
Muốn sửa sai, tuổi đã bước sang chiều
Anh gặp em chưa kịp nói lời yêu
Đã vội chia xa mặc lòng đau như xé
Tình ta trao nhau trong âm thầm lặng lẽ
Trĩu nặng hai đầu là nỗi nhớ về nhau
Biết đến bao giờ anh về bên emGhép lại câu thơ hôm nào viết dở
Trả lại tình em xưa, về đúng chỗ
Giữa trang đời - không chỉ giữa trang thơ
Ai đem thơ buộc vào tôi - Tự bao giờ với những lời thẳm sâu - Mỗi câu thơ một nhịp cầu - Nối tình người mãi bền lâu tình người
Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012
Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2012
NHỚ SÓNG XƯA
Nhiều khi trong yên tĩnh
Bỗng sóng xưa vọng về
Hai đầu hai cuộc sống
Lòng vẫn còn tái tê
Mầm sống từ lòng đất
Nắng ấm từ bầu trời
Cũng có lúc vần vũ
Đằm mình trong trùng khơi
Lúc thấy như con trẻ
Thèm lời ru ầu ơ
Lúc muốn làm kẻ mạnh
Vượt sóng trùng ngàn khơi
Theo lời ru của gió
Vang vọng của núi ngàn
Trong ba lô cuộc sống
Tươi, tươi mãi nhành Lan
HT
Bỗng sóng xưa vọng về
Hai đầu hai cuộc sống
Lòng vẫn còn tái tê
Mầm sống từ lòng đất
Nắng ấm từ bầu trời
Cũng có lúc vần vũ
Đằm mình trong trùng khơi
Lúc thấy như con trẻ
Thèm lời ru ầu ơ
Lúc muốn làm kẻ mạnh
Vượt sóng trùng ngàn khơi
Theo lời ru của gió
Vang vọng của núi ngàn
Trong ba lô cuộc sống
Tươi, tươi mãi nhành Lan
HT
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)