Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

BÂNG KHUÂNG



                                                       Viết cho Ráng Mây
Trĩu lòng dù muốn dù không
Vẫn là ngày nhớ đêm mong xa vời
Cách nhau bởi một khung trời
Cả hai chẳng nói những lời yêu thương
Mà sao cứ mãi vấn vương
Bâng khuâng
              Lòng suốt đêm trường 
                                          Bâng khuâng ...

       Anh! em  biết  vì sao anh nói : Thơ bài nào cũng giống nhau rồi. Nhưng anh đâu có biết em viết chỉ là để trải lòng. Anh bàn công việc trên bàn nhậu, trên chiếu bạc và những khi đi hát. Còn em, khi còn đi làm cũng như bây giờ, chỉ có làm bạn với trang viết. Ngoài anh là người thân duy nhất đọc những bài viết của em, có còn ai biết em nữa đâu mà ngại.
        Mặc dù biết anh không có thời gian đọc hết các bài viết của em, em vẫn cảm ơn anh đã quan tâm đến đời sống tinh thần của em. Cảm ơn Ráng Mây của em nhé

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

HƯ KHÔNG



Chiều qua cho chim ăn
Hình như quên đóng cửa
Sáng nay chẳng ríu ran
Bởi chim không còn nữa

Bỏ bao công chăm sóc
Mong tìm tiếng hót riêng
Chỉ một chút sơ suất
Ước mơ thành hư không